Vấn đề nghiên cứu: Sofosbuvir là một chất tương tự uridine nucleotide có một tác dụng ức chế chọn lọc của HCV NS5B polymerase. Các tác giả đã đánh giá sự an toàn và tính hiệu lực của sofosbuvir trong kết hợp với pegylated interferon alfa-2a (peginterferon) và ribavirin ở các bệnh nhân mắc viêm gan C chưa từng được điều trị.
Phương pháp: Đối với nghiên cứu thử nghiệm mở giai đoạn 2 này, các tác giả đã tuyển bệnh nhân từ 42 trung tâm ở Hoa Kỳ và Puerto Rico giữa 23/3/2011, và 21/9/2011. Bệnh nhân đã đủ điều kiện nghiên cứu được tuyển nếu họ mắc viêm gan C mãn tính (genotypes 1, 4, 5, hoặc 6), có tuổi ≥ 18 tuổi, và chưa từng được điều trị viêm gan C. Bằng cách dùng một máy tính mang phần mềm chuỗi ngẫu nhiên, chúng tôi đã qui định ngẫu nhiên bệnh nhân mắc HCV genotype-1 vào một trong 3 thuần tập (A, B, và C; trong một tỷ số 1:2:3), với việc phân tầng ngẫu nhiên theo IL28B (CC so với non-CC allele) và tải lượng HCV RNA (< 800.000 IU/mL so với ≥ 800.000 IU/mL). Bệnh nhân đã tiếp nhận sofosbuvir 400 mg kèm theo peginterferon và ribavirin trong 12 tuần (thuần tập A) hoặc trong 24 tuần (thuần tập B), hoặc 12 tuần của sofosbuvir kèm peginterferon và ribavirin được tiếp theo 12 tuần với thuốc hoặc là sofosbuvir đơn thuần hoặc sofosbuvir kèm ribavirin (thuần tập C). Các tác giả đã tuyển bệnh nhân với tất cả các điều kiện đủ khác về genotypes trong thuần tập B. Điểm cuối hiệu lực sơ bộ là đáp ứng virus bền vững sau 24 sau điều trị (SVR24) bằng phân tích theo kiểu ITT. Thử nghiệm này được đăng ký với ClinicalTrials.gov, số đăng ký NCT01329978.
Kết quả: Chúng tôi tuyển 316 bệnh nhân mắc HCV genotype-1: 52 bệnh nhân trong thuần tập A, 109 bệnh nhân với thuần tập B, và 155 với thuần tập C. Chúng tôi qui định 11 bệnh nhân mắc HCV genotype-4 và 5 bệnh nhân mang genotype-6 với thuần tập B (các tác giả không phát hiện bệnh nhân nào mang genotype 5). Ở bệnh nhân mang HCVgenotype-1, SVR24 đã hoàn thành ở 46 bệnh nhân (89%, 95% CI 77-96) trong nhóm thuần tập A, 97 bệnh nhân (89%, 82-94) trong thuần tập B, và có 135 (87%, 81-92) bệnh nhân trong thuần tập C. Các tác giả đã phát hiện không có sự khác biệt nào về tỷ lệ bệnh nhân hoàn thành SVR24 trong thuần tập A được so sánh với thuần tập B (p=0,94), hoặc trong thuần tập C (p=0,78). Chín (82%) trong 11 bệnh nhân mang genotype-4 và tất cả 5 bệnh nhân mang genotype-6 đã hoàn thành SVR24. Bảy bệnh nhân, tất cả nhiễm genotype-1, sự tái phát sau khi hoàn thành điều trị đã được qui định. Tác dụng ngoại ý mà dẫn đến việc ngừng dùng thuốc của bất cứ nghiên cứu nào thiếu máu do thuốc và giảm bạch cầu đa nhân trung tính đã kết hợp với peginterferon và ribavirin. Ba (6%) bệnh nhân trong thuần tập A, 18 (14%) bệnh nhân trong thuần tập B, và 3 (2%) bệnh nhân trong thuần tập C bị ngưng thuốc điều trị vì tác dụng ngoại ý.
Giải thích: Các dữ liệu của nghiên cứu này gợi ý rằng sofosbuvir được dung nạp tốt và rằng không có lợi ích thêm nào với việc mở rộng điều trị > 12 tuần, nhưng các dữ liệu này phải được tiếp tục trong các thử nghiệm giai đoạn 3 với số lượng bệnh nhân nhiều hơn. Các kết quả này cung cấp việc hổ trợ cho việc đánh giá thêm của chế độ thuocs sofosbuvir 12 tuần ở một quần thể bệnh nhân lớn hơn mắc viêm gan C genotype-1, gồm cả bệnh nhân xơ gan.
Cơ quan tài trợ: Gilead Sciences.
Tài liệu tham khảo
Kowdley KV, Lawitz E, Crespo I, Hassanein T, Davis MN, Demicco M, Bernstein DE, Afdhal N, Vierling JM, Gordon SC, Anderson JK, Hyland RH, Dvory-Sobol H, An D, Hindes RG, Albanis E, Symonds WT, Berrey MM, Nelson DR, Jacobson IM.(2013).Sofosbuvir with pegylated interferon alfa-2a and ribavirin for treatment-naive patients with hepatitis C genotype-1 infection (ATOMIC): an open-label, randomised, multicentre phase 2 trial. Lancet (Mar 2013)
Bs Phan Quận – Văn Phòng Hội Truyền Nhiễm Việt Nam