Vấn đề nghiên cứu: Các thuốc ức chế protease đã cải thiện cách thức điều trị đối với nhiễm HCV, nhưng liều lượng, một trở lực nhỏ đối với sự đề kháng, các tương tác thuốc, và các tác dụng ngoại ý làm hạn chế việc dùng của chúng. Các tác giả đã đánh giá tính an toàn và hiệu lực của sofosbuvir, một chất tương tự uridine nucleotide, ở các bệnh nhân nhiễm HCV kiểu gene 1-3.
Phương pháp: Trong 2 nghiên cứu thuần tập giai đoạn thử nghiệm 2 này, các tác giả đã tuyển các bệnh nhân mắc HCV genotypes 1-3 chưa từng được điều trị từ 22 trung tâm ở Hoa Kỳ. Tất cả bệnh nhân đã được tuyển từ giữa 16 tháng 8, năm 2010, đến 13 tháng 12, năm 2010, và đủ tiêu chuẩn để đưa vào nghiên cứu nếu họ đã đủ 18-70 tuổi, có một nồng độ HCV RNA là ≥ 50.000 IU/mL, và chưa bị xơ gan. Tất cả bệnh nhân đủ tiêu chuẩn đã được phân phối ngẫu nhiên theo HCV genotype 1 (thuần tập nhóm A) để nhận sofosbuvir 200 mg, sofosbuvir 400 mg, hoặc placebo (2:2:1) trong thời gian 12 tuần kết hợp với peginterferon (180 μg/tuần) và kèm ribavirin (1.000-1.200 mg/ngày), sau đó họ được dùng peginterferon và ribavirin thêm 12 tuần hoặc 36 tuần nữa (tùy vào đáp ứng virus). Sự phân phối ngẫu nhiên đã được thực hiện bằng cách dùng một máy tính trang bị phần chuỗi số ngẫu nhiên và bệnh nhân lẫn nhà nghiên cứu đã được dấu kín việc phân phối điều trị mãi cho đến tuần thứ 12. Bệnh nhân với genotypes 2 hoặc 3 (thuần tập nhóm B) đã tiếp nhận điều trị mở với sofosbuvir 400 mg kèm theo peginterferon với ribavirin trong thời gian 12 tuần. Các kết cục sơ bộ của các tác giải cho thấy đảm bảo tính an toàn và việc dung nạp thuốc tốt. Các phân tích hiệu lực thứ cấp bằng kiểu phân tích ITT và các điểm cuối gồm đáp ứng virus bền vững, được xác định khi không thể phát hiện HCV RNA vào thời điểm sau 12 và 24 tuần điều trị. Nghiên cứu này được với ClinicalTrials.gov, số đăng ký NCT01188772.
Kết quả: Trong thuần tập A, 122 bệnh nhân được qui định để dùng 200 mg sofosbuvir (48 bn), 400 mg sofosbuvir (48 bn), hoặc placebo (26 bn). Các tác giả đã tuyển 25 bệnh nhân vào thuần tập B. Tác dụng ngoại ý phổ biến nhất là mệt, nhức đầu, buồn nôn, và lạnh run phù hợp với các tác dụng ngoại ý liên quan đến peginterferon và ribavirin. Có 8 bệnh nhân đã ngừng điều trị do các tác dụng ngoại ý, 2 (4%) tiếp nhận sofosbuvir 200 mg, 3(6%) tiếp nhận sofosbuvir 400 mg, và 3(12%) tiếp nhận placebo. Trong thuần tập A, đã không thể phát hiện HCV RNA sau điều trị tuần thứ 12 ở 43 bệnh nhân (90%; 95% CI 77-97) của 48 bệnh nhân nhóm dùng 200 mg sofosbuvir; 43(91%; 80-98) của 47 bệnh nhân ở nhóm 400 mg sofosbuvir, và 15(58%; 37-77) của 26 bệnh nhân ở nhóm placebo. Trong nhóm B, 23(92%) của 25 bệnh nhân đã không thể phát hiện HCV RNA vào tuần điều trị thứ 12.
Giải thích: Các dữ liệu của nghiên cứu cung cấp sự hổ trợ với việc đánh giá thêm, trong các thử nghiệm giai đoạn 2 và 3, đối với sofosbuvir 400 mg cùng với peginterferon và ribavirin trong thời gian 12 tuần trong điều trị mắc HCV genotype-1 chưa từng được điều trị trước đây.
Cơ quan tài trợ: Gilead Sciences.
Tài liệu tham khảo
Lawitz E, Lalezari JP, Hassanein T, Kowdley KV, Poordad FF, Sheikh AM, Afdhal NH, Bernstein DE, Dejesus E, Freilich B, Nelson DR, Dieterich DT, Jacobson IM, Jensen D, Abrams GA, Darling JM, Rodriguez-Torres M, Reddy KR, Sulkowski MS, Bzowej NH, Hyland RH, Mo H, Lin M, Mader M, Hindes R, Albanis E, Symonds WT, Berrey MM, Muir A. (2013). Sofosbuvir in combination with peginterferon alfa-2a and ribavirin for non-cirrhotic, treatment-naive patients with genotypes 1, 2, and 3 hepatitis C infection: a randomised, double-blind, phase 2 trial. Lancet Infectious Diseases (Mar 2013)
Bs Phan Quận – Văn Phòng Hội Truyền Nhiễm Việt Nam