Nền tảng: Sự tương quan giữa nồng độ HCV – RNA ở tế bào gan và huyết thanh, độ nặng nhẹ của bệnh gan và việc đáp ứng với điều trị chưa từng được biết rõ Mục tiêu: Để đánh giá ảnh hưởng nồng độ HCV – RNA ở tế bào gan lên độ nặng nhẹ của bệnh gan và đáp ứng với điều trị trong một nghiên cứu thuần tập lớn của các bệnh nhân viêm gan C mãn tính.
Thiết kế nghiên cứu: Người ta đo lường HCV – RNA trên các mẫu sinh thiết gan được làm đông và các mẫu huyết thanh của 130 bệnh nhân viêm gan C mãn tính, ngày sinh thiết gan trước khi điều trị. Xơ hóa gan được đánh giá bằng thang điểm Ishaq. Một đáp ứng virus bền vững (SVR) được quan sát ở 52% bệnh nhân, không đáp ứng điều trị gặp ở 34%.
Kết quả:
Nồng độ HCV–RNA ở tế bào gan trung bình ± SD là 7,69 ± 0,67 log10 copies/mg của gan. Nồng độ HCV–RNA ở huyết thanh trung bình là 6,21 ± 0,72 log10 copies/mL. Có sự tương quan giữa nồng độ HCV–RNA gan và huyết thanh ở kiểu gene 1 và 4 (p = 0,008 và p = 0,03) và tuổi (p = 0,006). Nồng độ HCV–RNA gan trung bình là 7,70 ± 0,69 so với 7,67 ± 0,68 log10 copies/mg của gan, ở các bệnh nhân với xơ hóa có ý nghĩa so với các bệnh nhân có xơ hóa nhẹ, tương ứng (p = 0,7); 8,04 ± 0,68; 7,44 ± 0,47; 7,43 ± 0,49 và 7,44 ± 0,71 log10 copies/mg của gan trong kiểu gene 1, 2, 3 và 4, tương ứng (p = 0,0001); ở nữ cao hơn ở nam (p = 0,04); 7,60 ± 0,63; 7,71 ± 0,54 và 7,96 ± 0,73 log10 copies/mg trong đáp ứng virus bền vững (SVR), những người tái phát và không đáp ứng, tương ứng (p = 0,1). Phân tích đa biến đã cho thấy rằng nồng độ HCV RNA gan cao được kết hợp một cách độc lập với kiểu gene và đáp ứng với điều trị được kết hợp với kiểu gene một cách độc lập với nồng độ HCV–RNA gan.
Kết luận:
Nồng độ HCV – RNA ở tế bào gan không kết hợp với độ nặng nhẹ của bệnh gan. Nồng độ cao đã được kết hợp chặt chẽ với kiểu gen của HCV một cách độc lập trong đáp ứng với điều trị.